Chương 339

Nguyễn Hương Ngọc nằm mềm mại trong chiếc chăn ấm áp, ngủ rất ngon lành.

Cô là một cô gái ở chốn phong trần, mỗi ngày đều ngủ rất muộn và dậy rất trễ, điều này do nghề nghiệp quyết định, nên thường thì trước mười hai giờ trưa, cô luôn như vậy.

Lúc này, cửa vang lên tiếng gõ cộc cộc. Nguyễn H...