105

TREVER: Bây giờ tôi cảm thấy hạnh phúc vì cô ấy đã bình tĩnh lại và không còn khóc nữa. Cô ấy ngồi lại trên đùi tôi trong khi đang trò chuyện với cha mình. Tôi chỉ chờ đợi, không muốn vội vàng, vì tôi biết điều gì đó quan trọng đang xảy ra và tôi không muốn làm hỏng khoảnh khắc này. Sau khi cô ấy hỏ...

Đăng nhập và tiếp tục đọc