147

KESKA: “Chúc mừng nhé.” Tôi nghe từ vài hướng khác nhau, “Cảm ơn.” Tôi đáp lại, mà không thực sự nhìn thấy ai đang nói, vì Liam đứng trước mặt tôi và Trever đứng phía sau tôi, tôi thực sự không thể di chuyển. “Thôi nào các cậu, chúng ta về nhà đi, tôi mệt rồi và chắc cũng gần đến giờ ăn tối rồi. Tôi...

Đăng nhập và tiếp tục đọc