25. Mưa

Đã gần đến giờ ăn trưa khi Caleb và tôi cuối cùng cũng rời khỏi phòng piano. Caleb đan tay vào tay tôi và hôn lên khớp ngón tay trước khi dẫn tôi vào phòng ăn. Mùi hương của anh ấy rất mạnh, và tôi biết anh ấy đang vui. Tôi chưa cảm thấy vậy, nhưng tôi cảm thấy không chỉ an toàn mà còn hài lòng. Tôi...