


Chương 5
Nghe vậy, Thủy Tam lại nở nụ cười bất cần đời, mạnh tay véo một cái vào eo Tần Thư rồi mới buông ra, “Sớm ngoan như vậy không phải tốt hơn sao?”
Tần Thư thoát khỏi ma trảo, không dám nói gì, kéo lại áo rồi nhanh chóng chạy xuống giường, mặt mày cực kỳ khó coi, lạnh lùng nhìn Thủy Tam đang thở dốc trên giường, “Không phải muốn bái đường sao?”
Thủy Tam thấy dáng vẻ bị bắt nạt mà không dám nói của hắn, thở càng ngày càng nặng, “Nương tử ngoan, em đi lễ đường trước đi, chồng không chịu nổi rồi, có lẽ phải tự xử một phát trước!”
“……” Tần Thư giật giật khóe miệng, vội vàng chạy ra ngoài còn rất chu đáo đóng cửa lại.
Không thể không nói, hôm nay đám cưới tổ chức cực kỳ hoành tráng, dù là thời kỳ thịnh vượng của nhà họ Tần cũng chưa chắc có được cảnh tượng như vậy. Đèn lồng đỏ treo thành mười dặm mây đỏ, làm bầu trời đêm đầu tiên cháy rực, thôn làng mấy vạn người náo nhiệt vô cùng, hương rượu hòa lẫn với mùi phấn son của các bà cô, cực kỳ dễ chịu. Họ đều nhận ra Tần Thư, không ngừng có những thiếu niên trẻ tuổi đến mời rượu chúc mừng, dù trong lòng một vạn lần không muốn, Tần Thư vẫn uống rượu, mở đầu cho một đợt sóng biển rượu.
Những người trẻ tuổi thích đùa giỡn, náo nhiệt hỏi hắn, “Thiếu gia vừa rồi không ra bái đường, là cùng Tam gia trốn trong động phòng sinh con rồi phải không?”
Tần Thư mặt đỏ bừng, không biết trả lời thế nào, vai lại bị ai đó ôm lấy, ngẩng đầu lên thấy khuôn mặt cười đểu của Thủy Tam, hắn thuận tay nhận lấy ly rượu đưa cho Tần Thư, uống một hơi cạn sạch. “Thằng nhóc nói gì vậy? Không biết thiếu gia nhà ta da mặt mỏng, không chịu được người khác đùa giỡn sao?”
“Tam gia đừng thế mà! Mới vừa thành thân đã bảo vệ như vậy, sau này chắc phải nâng niu trong tay rồi?” Không ngừng có người đưa rượu cho Tần Thư, Thủy Tam đều thay hắn chặn lại, “Không nâng niu hắn chẳng lẽ nâng niu mày? Một đám ngốc, cút hết ra chỗ khác!”
“Ha ha ha Tam gia ngại ngùng rồi!”
Thủy Tam ôm Tần Thư đi ra khỏi đám đông, không biết có phải do uống rượu hay không, Tần Thư luôn cảm thấy mặt mình nóng rực, đến nói cũng không rõ ràng, hắn cúi đầu không dám nhìn Thủy Tam, “Anh, anh sau này đừng uống nhiều rượu như vậy.”
Thủy Tam buông hắn ra, đứng đối diện, không nói gì, chỉ cười tươi nhìn Tần Thư, làm hắn càng thêm hoảng hốt, mở miệng không dám nói, sợ cắn phải lưỡi.
“Tần Thư.” Thủy Tam gọi tên hắn, thu lại vẻ cợt nhả, mặt mày cực kỳ nghiêm túc, “Đừng sợ anh.”
“Hả?”
“Anh không ép em. Nếu em không muốn bái đường, thì cứ thiếu nợ trước.” Hắn nghiêm túc nói, ngay cả giọng điệu cũng trở nên dịu dàng, Tần Thư nhìn vào mắt hắn, đôi mắt sắc như dao, rõ ràng phản chiếu hình ảnh của mình, như thể toàn thế giới hắn chỉ nhìn thấy mình, Tần Thư cắn môi, rõ ràng không biết làm gì trước sự dịu dàng bất ngờ của Thủy Tam.
Kết quả còn chưa cảm động được nửa phút, đại gia Thủy lại cực kỳ đáng ghét bổ sung thêm một câu, “Dù sao anh còn khỏe, tay phải tuy không tốt, nhưng vẫn chiến thêm vài trăm năm được! Thời buổi này, đàn ông vừa đẹp vừa có tiền như anh không nhiều đâu. Vợ ơi, em muốn thử phần cứng của anh không? Ai dùng rồi cũng khen tốt! Chính anh cũng muốn thử nữa đây!”