CHƯƠNG MỘT TRĂM MƯỜI TÁM

Tôi tỉnh dậy trên chiếc giường trống không thấy Sin đâu, và tôi duỗi chân tay ra. Rõ ràng là sáng nay tôi không thấy khá hơn chút nào; tôi ngồi dậy chỉ để cảm nhận cái cảm giác buồn nôn quen thuộc khi ngồi. Trời ơi, tôi ghét cái cảm giác ốm nghén buổi sáng này. Tôi nhanh chóng rời khỏi giường, tay c...