Chương 152

Thấy cảnh tượng này, tôi sợ đứng sững tại chỗ, mất một lúc lâu mới định thần lại, đẩy đám đông ra và chạy tới.

“Đại Hùng!” Tôi quỳ xuống bên cạnh Đại Hùng, lo lắng gọi.

Trần Vân thấy tôi, như tìm được chỗ dựa, bất lực nhìn tôi hỏi: “Vương Đông, cậu đến rồi, giờ phải làm sao đây?”

Tôi ngẩ...