Chương 1200

Khi thấy Thiên Minh chuẩn bị rời đi, Trân Nhi cảm thấy hơi buồn, cô cũng đứng lên, mái tóc ướt đẫm rủ xuống vai, những giọt nước rơi trên mặt đất như những viên ngọc vỡ.

Thiên Minh nhìn không rời mắt, bóng lưng của cô gái này thật quyến rũ, như một vũ công, eo thon, ngực căng tròn, đôi chân dài, hầu...