Chương 1947

Nói xong, ba tên lưu manh nhìn nhau cười lớn, hoàn toàn quên mất ba cái tát vừa rồi. Nụ cười trên mặt chúng trông thật đê tiện.

Nhìn ba khuôn mặt đê tiện ấy, trong lòng Diệp Thiên Minh cười lạnh lùng. Anh cười nói: “Chỉ mấy người các cậu mà dám lớn tiếng ở đây, đừng nói ba người, thêm mười mấy ngườ...